1
« Chúa đã ban cho tôi ơn trọng này là không bao giờ tôi dừng lại ở lỗi lầm nào của tha nhân, để rồi cứ nhớ mãi đến nó; nếu chẳng may nghĩ đến tôi liền nghĩ ngay đến một nhân đức của người đó.» (ThánhTê-rê-xa A-vi-la)